Mình chép tặng các bạn 1 bài thơ trong chương trình văn học phổ thông. Bài thơ được sáng tác vào năm 1962 tức là cùng lứa tuổi với bọn mình. Anh chủ nhiệm
Nắng chiều thấp thoáng ngọn cây tre
Sóng lúa mênh mông cuộn đồ về.
Anh cùng tôi bước trên đê nhỏ
Áo nâu bạc màu bay với gió.
Anh giơ tay vẽ giữa đồng xanh
Vẽ cả ngày mai thành bức tranh:
Kìa dòng mương chảy cầu đương bắc
Lò gạch xây cao, đường thẳng đắp
Nơi đây kho thóc, nhà chăn nuôi
Tiền đã lo xong, đất cắm rồi.
Chân vẫn bước đều, miệng vẫn nói.
Phơi phới lòng anh cơn gió thồi.
Anh làm chủ nhiệm đã ba năm
Ba năm vật lộn cùng khó khăn.
Có mùa mạ cháy đồng khô cạn
Mười bậc nước leo lên ruộng hạn.
Có mùa lúa chín lụt tràn qua
Lại phải nghiêng đồng hắt nước ra.
Người nhiều, ruộng ít, trâu bò ít
Chạy ngược chạy xuôi, lo rối rít,
Ngoài ba mươi tuổi máu đương sôi
Không chịu khoanh tay đứng ngó trời.
Xoay mùa, chuyển vụ, tăng năng suất
Thiếu đất lên rừng tay vỡ đất.
Còn nhiều nếp cũ thói riêng tây.
Trăm miệng, trăm người, trăm cái gay.
Hõm mắt thâu đêm lo việc xã
Gió rét, đường trơn, chân bấm đá.
Hết làng đến ruộng thoi đi về
Miệng nói, tay làm, tai lắng nghe.
Cùng bao đồng chí anh đi trước
Đứng mũi chịu sào đầu gió ngược.
Có đêm nằm nghĩ cảnh gieo neo
Vợ yếu con đông chưa hết nghèo.
Nhưng rồi thầy rõ đường đi tới
Nước nổi lo chi bèo chẳng nổi.
Lại lao vào việc lòng say sưa
Hết sớm thôi chiều, nắng lại mưa.
“Ơi anh chủ nhiệm! Anh chủ nhiệm!".
Bao tiếng thân yêu lời cảm mến
Tay anh nắm chặt tay xã viên
Xốc cả phong trào vững tiến lên.
Anh cùng tôi bước trên đê nhỏ
Áo nâu bạc màu bay với gió.
Mắt tôi ôm hết cả đồng xanh
Cả dáng hình anh trong bức tranh.
Hoàng Trung Thông
4-1962
(ai còn nhớ bài nào khác hãy chép tiếp, đọc cho vui ! )